九 jiǔ 日 rì 寄 jì 大 dà 仑 lún 衡 héng 南 nán 二 èr 山 shān 人 rén - - 梁 liáng 有 yǒu 誉 yù
一 yī 别 bié 高 gāo 楼 lóu 烟 yān 月 yuè 空 kōng , , 可 kě 怜 lián 尺 chǐ 素 sù 滞 zhì 孤 gū 鸿 hóng 。 。
潮 cháo 平 píng 人 rén 隔 gé 秋 qiū 云 yún 外 wài , , 日 rì 落 luò 山 shān 明 míng 海 hǎi 气 qì 中 zhōng 。 。
三 sān 径 jìng 萧 xiāo 条 tiáo 应 yīng 自 zì 往 wǎng , , 五 wǔ 噫 yī 感 gǎn 慨 kǎi 复 fù 谁 shuí 同 tóng 。 。
重 chóng 阳 yáng 独 dú 酌 zhuó 真 zhēn 无 wú 赖 lài , , 愁 chóu 绝 jué 高 gāo 台 tái 落 luò 帽 mào 风 fēng 。 。
九日寄大仑衡南二山人。明代。梁有誉。一别高楼烟月空,可怜尺素滞孤鸿。 潮平人隔秋云外,日落山明海气中。 三径萧条应自往,五噫感慨复谁同。 重阳独酌真无赖,愁绝高台落帽风。