咏 yǒng 秋 qiū 雁 yàn - - 梁 liáng 有 yǒu 誉 yù
朔 shuò 气 qì 正 zhèng 凄 qī 凄 qī , , 南 nán 飞 fēi 路 lù 不 bù 迷 mí 。 。
联 lián 翩 piān 高 gāo 柳 liǔ 北 běi , , 摇 yáo 曳 yè 上 shàng 林 lín 西 xī 。 。
薄 bó 雾 wù 行 xíng 时 shí 断 duàn , , 穿 chuān 云 yún 影 yǐng 乍 zhà 低 dī 。 。
不 bù 愁 chóu 霄 xiāo 汉 hàn 迥 jiǒng , , 自 zì 顾 gù 羽 yǔ 翰 hàn 齐 qí 。 。
风 fēng 急 jí 还 hái 双 shuāng 起 qǐ , , 沙 shā 寒 hán 不 bù 独 dú 栖 qī 。 。
堪 kān 悲 bēi 覆 fù 笥 sì 者 zhě , , 相 xiāng 向 xiàng 绕 rào 湖 hú 堤 dī 。 。
咏秋雁。明代。梁有誉。朔气正凄凄,南飞路不迷。 联翩高柳北,摇曳上林西。 薄雾行时断,穿云影乍低。 不愁霄汉迥,自顾羽翰齐。 风急还双起,沙寒不独栖。 堪悲覆笥者,相向绕湖堤。