过 guò 清 qīng 远 yuǎn 江 jiāng 口 kǒu - - 梁 liáng 有 yǒu 誉 yù
断 duàn 霭 ǎi 迷 mí 青 qīng 嶂 zhàng , , 寒 hán 湍 tuān 滚 gǔn 白 bái 沙 shā 。 。
地 dì 荒 huāng 空 kōng 置 zhì 戍 shù , , 城 chéng 古 gǔ 尚 shàng 栖 qī 鸦 yā 。 。
今 jīn 昔 xī 殊 shū 瞻 zhān 眺 tiào , , 江 jiāng 山 shān 感 gǎn 岁 suì 华 huá 。 。
壮 zhuàng 游 yóu 良 liáng 可 kě 赋 fù , , 击 jī 楫 jí 思 sī 无 wú 涯 yá 。 。
过清远江口。明代。梁有誉。断霭迷青嶂,寒湍滚白沙。 地荒空置戍,城古尚栖鸦。 今昔殊瞻眺,江山感岁华。 壮游良可赋,击楫思无涯。