梅 méi 雪 xuě 斋 zhāi 为 wèi 紫 zǐ 霄 xiāo 宫 gōng 杨 yáng 逢 féng 宾 bīn 题 tí - - 张 zhāng 翥 zhù
雪 xuě 树 shù 生 shēng 香 xiāng 满 mǎn 佩 pèi 巾 jīn , , 紫 zǐ 霄 xiāo 最 zuì 上 shàng 集 jí 仙 xiān 真 zhēn 。 。
苔 tái 荒 huāng 鹤 hè 迹 jī 浑 hún 无 wú 路 lù , , 花 huā 暗 àn 笙 shēng 声 shēng 不 bú 见 jiàn 人 rén 。 。
瑶 yáo 圃 pǔ 月 yuè 寒 hán 通 tōng 白 bái 晓 xiǎo , , 丹 dān 台 tái 云 yún 暖 nuǎn 驻 zhù 长 cháng 春 chūn 。 。
莫 mò 教 jiào 流 liú 水 shuǐ 山 shān 前 qián 去 qù , , 恐 kǒng 似 shì 桃 táo 源 yuán 客 kè 问 wèn 津 jīn 。 。
梅雪斋为紫霄宫杨逢宾题。元代。张翥。雪树生香满佩巾,紫霄最上集仙真。 苔荒鹤迹浑无路,花暗笙声不见人。 瑶圃月寒通白晓,丹台云暖驻长春。 莫教流水山前去,恐似桃源客问津。