永 yǒng 思 sī 堂 táng 为 wèi 张 zhāng 茂 mào 功 gōng 赋 fù - - 曹 cáo 义 yì
之 zhī 子 zǐ 思 sī 亲 qīn 惨 cǎn 不 bù 欢 huān , , 常 cháng 时 shí 惆 chóu 怅 chàng 泪 lèi 阑 lán 干 gān 。 。
空 kōng 樽 zūn 月 yuè 照 zhào 怀 huái 卷 juǎn 冷 lěng , , 蠹 dù 简 jiǎn 尘 chén 生 shēng 手 shǒu 泽 zé 寒 hán 。 。
目 mù 断 duàn 荒 huāng 丘 qiū 云 yún 漠 mò 漠 mò , , 梦 mèng 回 huí 孤 gū 枕 zhěn 夜 yè 漫 màn 漫 màn 。 。
箧 qiè 中 zhōng 尚 shàng 有 yǒu 斑 bān 衣 yī 在 zài , , 几 jǐ 度 dù 临 lín 开 kāi 不 bù 忍 rěn 看 kàn 。 。
永思堂为张茂功赋。明代。曹义。之子思亲惨不欢,常时惆怅泪阑干。 空樽月照怀卷冷,蠹简尘生手泽寒。 目断荒丘云漠漠,梦回孤枕夜漫漫。 箧中尚有斑衣在,几度临开不忍看。