松 sōng 庵 ān - - 曹 cáo 义 yì
屋 wū 头 tóu 老 lǎo 干 gàn 耸 sǒng 亭 tíng 亭 tíng , , 雪 xuě 压 yā 霜 shuāng 欺 qī 倍 bèi 见 jiàn 青 qīng 。 。
怒 nù 吼 hǒu 涛 tāo 声 shēng 惊 jīng 鹤 hè 梦 mèng , , 乱 luàn 横 héng 月 yuè 影 yǐng 动 dòng 龙 lóng 形 xíng 。 。
髯 rán 凝 níng 黛 dài 色 sè 侵 qīn 书 shū 幌 huǎng , , 花 huā 褪 tuì 晴 qíng 香 xiāng 落 luò 砚 yàn 屏 píng 。 。
欲 yù 向 xiàng 灵 líng 根 gēn 探 tàn 琥 hǔ 珀 pò , , 徂 cú 徕 lái 路 lù 远 yuǎn 隔 gé 沧 cāng 溟 míng 。 。
松庵。明代。曹义。屋头老干耸亭亭,雪压霜欺倍见青。 怒吼涛声惊鹤梦,乱横月影动龙形。 髯凝黛色侵书幌,花褪晴香落砚屏。 欲向灵根探琥珀,徂徕路远隔沧溟。