过 guò 峡 xiá 江 jiāng - - 梁 liáng 继 jì 善 shàn
曾 céng 过 guò 雪 xuě 浪 làng 当 dāng 残 cán 腊 là , , 今 jīn 见 jiàn 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 绿 lǜ 苔 tái 。 。
峡 xiá 出 chū 清 qīng 冰 bīng 浮 fú 玉 yù 去 qù , , 江 jiāng 衔 xián 炎 yán 日 rì 荡 dàng 金 jīn 回 huí 。 。
真 zhēn 人 rén 试 shì 剑 jiàn 仍 réng 留 liú 石 shí , , 高 gāo 士 shì 垂 chuí 竿 gān 尚 shàng 有 yǒu 台 tái 。 。
作 zuò 客 kè 经 jīng 年 nián 重 zhòng 怀 huái 古 gǔ , , 不 bù 堪 kān 蒲 pú 节 jié 又 yòu 相 xiāng 催 cuī 。 。
过峡江。明代。梁继善。曾过雪浪当残腊,今见东风吹绿苔。 峡出清冰浮玉去,江衔炎日荡金回。 真人试剑仍留石,高士垂竿尚有台。 作客经年重怀古,不堪蒲节又相催。