春 chūn 日 rì 游 yóu 钟 zhōng 山 shān 以 yǐ 溪 xī 回 huí 松 sōng 风 fēng 长 zhǎng 分 fēn 韵 yùn 得 dé 长 zhǎng 字 zì - - 张 zhāng 孟 mèng 兼 jiān
访 fǎng 古 gǔ 来 lái 钟 zhōng 阜 fù , , 寻 xún 僧 sēng 问 wèn 草 cǎo 堂 táng 。 。
千 qiān 年 nián 猿 yuán 鹤 hè 静 jìng , , 一 yī 径 jìng 石 shí 林 lín 荒 huāng 。 。
泉 quán 落 luò 春 chūn 水 shuǐ 细 xì , , 梅 méi 留 liú 腊 là 雪 xuě 香 xiāng 。 。
乡 xiāng 心 xīn 怜 lián 薄 bó 暮 mù , , 矫 jiǎo 首 shǒu 碧 bì 云 yún 长 zhǎng 。 。
春日游钟山以溪回松风长分韵得长字。明代。张孟兼。访古来钟阜,寻僧问草堂。 千年猿鹤静,一径石林荒。 泉落春水细,梅留腊雪香。 乡心怜薄暮,矫首碧云长。