闻 wén 霜 shuāng 钟 zhōng - - 张 zhāng 宇 yǔ 初 chū
霜 shuāng 满 mǎn 琼 qióng 林 lín 度 dù 晓 xiǎo 钟 zhōng , , 月 yuè 华 huá 流 liú 韵 yùn 彻 chè 晴 qíng 空 kōng 。 。
投 tóu 簪 zān 几 jǐ 忆 yì 鸿 hóng 鸣 míng 露 lù , , 欹 yī 枕 zhěn 犹 yóu 惊 jīng 鹤 hè 唳 lì 风 fēng 。 。
银 yín 叶 yè 香 xiāng 消 xiāo 深 shēn 馆 guǎn 里 lǐ , , 梅 méi 花 huā 调 diào 远 yuǎn 古 gǔ 城 chéng 东 dōng 。 。
十 shí 年 nián 感 gǎn 慨 kǎi 成 chéng 无 wú 寐 mèi , , 应 yīng 律 lǜ 音 yīn 长 cháng 岂 qǐ 世 shì 同 tóng 。 。
闻霜钟。明代。张宇初。霜满琼林度晓钟,月华流韵彻晴空。 投簪几忆鸿鸣露,欹枕犹惊鹤唳风。 银叶香消深馆里,梅花调远古城东。 十年感慨成无寐,应律音长岂世同。