题 tí 采 cǎi 石 shí 娥 é 眉 méi 亭 tíng - - 张 zhāng 以 yǐ 宁 níng
姮 héng 娥 é 霜 shuāng 鬓 bìn 未 wèi 摧 cuī 颓 tuí , , 李 lǐ 白 bái 骑 qí 鲸 jīng 更 gèng 不 bù 回 huí 。 。
异 yì 代 dài 登 dēng 临 lín 悲 bēi 赋 fù 客 kè , , 百 bǎi 年 nián 沦 lún 落 luò 忆 yì 雄 xióng 才 cái 。 。
淮 huái 云 yún 白 bái 白 bái 鸟 niǎo 飞 fēi 尽 jǐn , , 山 shān 日 rì 苍 cāng 苍 cāng 猿 yuán 啸 xiào 哀 āi 。 。
欲 yù 起 qǐ 锦 jǐn 袍 páo 吹 chuī 玉 yù 笛 dí , , 为 wèi 驱 qū 江 jiāng 浪 làng 入 rù 金 jīn 杯 bēi 。 。
题采石娥眉亭。明代。张以宁。姮娥霜鬓未摧颓,李白骑鲸更不回。 异代登临悲赋客,百年沦落忆雄才。 淮云白白鸟飞尽,山日苍苍猿啸哀。 欲起锦袍吹玉笛,为驱江浪入金杯。