挽 wǎn 周 zhōu 先 xiān 生 shēng 明 míng 府 fǔ 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 曹 cáo 学 xué 佺 quán
长 cháng 安 ān 闻 wén 讣 fù 客 kè 魂 hún 惊 jīng , , 一 yī 夜 yè 关 guān 山 shān 挽 wǎn 不 bù 成 chéng 。 。
夙 sù 昔 xī 但 dàn 挥 huī 离 lí 别 bié 泪 lèi , , 如 rú 何 hé 能 néng 尽 jǐn 死 sǐ 生 shēng 情 qíng 。 。
风 fēng 前 qián 残 cán 烛 zhú 吹 chuī 南 nán 浦 pǔ , , 雪 xuě 里 lǐ 孤 gū 身 shēn 恸 tòng 北 běi 平 píng 。 。
国 guó 士 shì 厚 hòu 恩 ēn 酬 chóu 未 wèi 得 dé , , 夷 yí 门 mén 肝 gān 胆 dǎn 向 xiàng 谁 shuí 倾 qīng 。 。
挽周先生明府四首 其二。明代。曹学佺。长安闻讣客魂惊,一夜关山挽不成。 夙昔但挥离别泪,如何能尽死生情。 风前残烛吹南浦,雪里孤身恸北平。 国士厚恩酬未得,夷门肝胆向谁倾。