伤 shāng 美 měi 女 nǚ 游 yóu 春 chūn - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
独 dú 怜 lián 金 jīn 屋 wū 阿 ā 娇 jiāo 身 shēn , , 误 wù 踏 tà 东 dōng 风 fēng 紫 zǐ 陌 mò 尘 chén 。 。
到 dào 底 dǐ 看 kàn 春 chūn 春 chūn 不 bú 见 jiàn , , 反 fǎn 教 jiào 人 rén 看 kàn 我 wǒ 为 wèi 春 chūn 。 。
伤美女游春。明代。张天赋。独怜金屋阿娇身,误踏东风紫陌尘。 到底看春春不见,反教人看我为春。