次 cì 韵 yùn 自 zì 悼 dào - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
落 luò 落 luò 浮 fú 生 shēng 恨 hèn 不 bù 晨 chén , , 浪 làng 看 kàn 风 fēng 景 jǐng 几 jǐ 番 fān 新 xīn 。 。
日 rì 边 biān 红 hóng 杏 xìng 皆 jiē 增 zēng 色 sè , , 江 jiāng 上 shàng 芙 fú 蓉 róng 未 wèi 识 shí 春 chūn 。 。
季 jì 子 zǐ 惭 cán 无 wú 田 tián 负 fù 郭 guō , , 范 fàn 丹 dān 甘 gān 受 shòu 甑 zèng 飞 fēi 尘 chén 。 。
白 bái 头 tóu 老 lǎo 吏 lì 浏 liú 阳 yáng 马 mǎ , , 鞭 biān 向 xiàng 当 dāng 年 nián 汉 hàn 辙 zhé 循 xún 。 。
次韵自悼。明代。张天赋。落落浮生恨不晨,浪看风景几番新。 日边红杏皆增色,江上芙蓉未识春。 季子惭无田负郭,范丹甘受甑飞尘。 白头老吏浏阳马,鞭向当年汉辙循。