秋 qiū 日 rì 示 shì 儿 ér 曹 cáo - - 张 zhāng 天 tiān 赋 fù
曾 céng 闻 wén 墨 mò 向 xiàng 染 rǎn 丝 sī 悲 bēi , , 谁 shuí 笑 xiào 悲 bēi 丝 sī 是 shì 老 lǎo 痴 chī 。 。
圣 shèng 域 yù 奋 fèn 然 rán 容 róng 易 yì 到 dào , , 路 lù 头 tóu 差 chà 却 què 便 biàn 难 nàn 期 qī 。 。
梦 mèng 中 zhōng 讲 jiǎng 梦 mèng 真 zhēn 成 chéng 梦 mèng , , 非 fēi 处 chù 求 qiú 非 fēi 盖 gài 补 bǔ 非 fēi 。 。
丰 fēng 蔀 bù 决 jué 开 kāi 天 tiān 日 rì 晓 xiǎo , , 羹 gēng 墙 qiáng 亲 qīn 切 qiè 见 jiàn 尧 yáo 眉 méi 。 。
秋日示儿曹。明代。张天赋。曾闻墨向染丝悲,谁笑悲丝是老痴。 圣域奋然容易到,路头差却便难期。 梦中讲梦真成梦,非处求非盖补非。 丰蔀决开天日晓,羹墙亲切见尧眉。