承 chéng 冯 féng 长 zhǎng 者 zhě 过 guò 羡 xiàn 草 cǎo 亭 tíng 用 yòng 韵 yùn - - 梁 liáng 维 wéi 栋 dòng
栽 zāi 荷 hé 种 zhǒng 竹 zhú 漫 màn 临 lín 风 fēng , , 敢 gǎn 道 dào 池 chí 亭 tíng 习 xí 氏 shì 同 tóng 。 。
直 zhí 以 yǐ 蓬 péng 心 xīn 耽 dān 僻 pì 外 wài , , 故 gù 开 kāi 茅 máo 屋 wū 傍 bàng 山 shān 中 zhōng 。 。
一 yī 林 lín 萝 luó 薜 bì 天 tiān 阴 yīn 落 luò , , 万 wàn 壑 hè 烟 yān 光 guāng 日 rì 驭 yù 东 dōng 。 。
同 tóng 调 diào 季 jì 伦 lún 多 duō 逸 yì 趣 qù , , 可 kě 无 wú 飞 fēi 锡 xī 共 gòng 谈 tán 空 kōng 。 。
承冯长者过羡草亭用韵。明代。梁维栋。栽荷种竹漫临风,敢道池亭习氏同。 直以蓬心耽僻外,故开茅屋傍山中。 一林萝薜天阴落,万壑烟光日驭东。 同调季伦多逸趣,可无飞锡共谈空。