甲 jiǎ 戍 shù 秋 qiū 道 dào 经 jīng 梁 liáng 化 huà 谒 yè 苏 sū 长 zhǎng 公 gōng 祠 cí - - 梁 liáng 亭 tíng 表 biǎo
江 jiāng 头 tóu 万 wàn 仞 rèn 削 xuē 芙 fú 蓉 róng , , 曾 céng 是 shì 孤 gū 臣 chén 此 cǐ 杖 zhàng 筇 qióng 。 。
遗 yí 庙 miào 柏 bǎi 森 sēn 烟 yān 漠 mò 漠 mò , , 丰 fēng 湖 hú 秋 qiū 净 jìng 水 shuǐ 溶 róng 溶 róng 。 。
夏 xià 时 shí 独 dú 苦 kǔ 青 qīng 苗 miáo 法 fǎ , , 避 bì 地 dì 偏 piān 宜 yí 白 bái 鹤 hè 峰 fēng 。 。
断 duàn 碣 jié 不 bù 随 suí 荒 huāng 草 cǎo 没 méi , , 似 shì 将 jiāng 留 liú 迹 jī 寄 jì 山 shān 农 nóng 。 。
甲戍秋道经梁化谒苏长公祠。明代。梁亭表。江头万仞削芙蓉,曾是孤臣此杖筇。 遗庙柏森烟漠漠,丰湖秋净水溶溶。 夏时独苦青苗法,避地偏宜白鹤峰。 断碣不随荒草没,似将留迹寄山农。