寓 yù 萧 xiāo 寺 sì - - 许 xǔ 相 xiāng 卿 qīng
病 bìng 客 kè 闲 xián 情 qíng 与 yǔ 世 shì 疏 shū , , 息 xī 肩 jiān 聊 liáo 得 dé 借 jiè 僧 sēng 居 jū 。 。
梦 mèng 残 cán 午 wǔ 枕 zhěn 莺 yīng 声 shēng 里 lǐ , , 诗 shī 满 mǎn 桥 qiáo 亭 tíng 野 yě 色 sè 初 chū 。 。
经 jīng 济 jì 有 yǒu 怀 huái 犹 yóu 浪 làng 迹 jī , , 乾 qián 坤 kūn 到 dào 处 chù 是 shì 吾 wú 庐 lú 。 。
十 shí 年 nián 世 shì 路 lù 尘 chén 劳 láo 障 zhàng , , 来 lái 谒 yè 禅 chán 关 guān 得 dé 起 qǐ 予 yǔ 。 。
寓萧寺。明代。许相卿。病客闲情与世疏,息肩聊得借僧居。 梦残午枕莺声里,诗满桥亭野色初。 经济有怀犹浪迹,乾坤到处是吾庐。 十年世路尘劳障,来谒禅关得起予。