集 jí 字 zì 和 hé 桃 táo 花 huā 源 yuán 诗 shī 十 shí 首 shǒu 其 qí 八 bā - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
大 dà 乱 luàn 闻 wén 未 wèi 平 píng , , 远 yuǎn 行 xíng 避 bì 何 hé 所 suǒ 。 。
还 hái 山 shān 寻 xún 若 ruò 英 yīng , , 行 xíng 尽 jǐn 水 shuǐ 穷 qióng 处 chù 。 。
林 lín 光 guāng 停 tíng 落 luò 日 rì , , 便 biàn 入 rù 前 qián 村 cūn 去 qù 。 。
欲 yù 问 wèn 高 gāo 阳 yáng 人 rén , , 忽 hū 见 jiàn 秦 qín 时 shí 女 nǚ 。 。
相 xiāng 逢 féng 各 gè 自 zì 惊 jīng , , 相 xiāng 向 xiàng 不 bù 得 dé 语 yǔ 。 。
集字和桃花源诗十首 其八。明代。彭孙贻。大乱闻未平,远行避何所。 还山寻若英,行尽水穷处。 林光停落日,便入前村去。 欲问高阳人,忽见秦时女。 相逢各自惊,相向不得语。