行 xíng 经 jīng 西 xī 山 shān 其 qí 二 èr - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
屈 qū 曲 qǔ 深 shēn 峦 luán 面 miàn 面 miàn 开 kāi , , 西 xī 风 fēng 爽 shuǎng 气 qì 入 rù 楼 lóu 台 tái 。 。
峰 fēng 头 tóu 云 yún 过 guò 浓 nóng 于 yú 画 huà , , 石 shí 上 shàng 泉 quán 鸣 míng 晚 wǎn 自 zì 雷 léi 。 。
旷 kuàng 野 yě 独 dú 看 kàn 高 gāo 鸟 niǎo 去 qù , , 江 jiāng 声 shēng 忽 hū 带 dài 夕 xī 阳 yáng 回 huí 。 。
滕 téng 王 wáng 旧 jiù 阁 gé 飘 piāo 零 líng 尽 jǐn , , 空 kōng 送 sòng 千 qiān 山 shān 暮 mù 雨 yǔ 来 lái 。 。
行经西山 其二。明代。彭孙贻。屈曲深峦面面开,西风爽气入楼台。 峰头云过浓于画,石上泉鸣晚自雷。 旷野独看高鸟去,江声忽带夕阳回。 滕王旧阁飘零尽,空送千山暮雨来。