清 qīng 明 míng 直 zhí 大 dà 士 shì 降 jiàng 辰 chén - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
风 fēng 雨 yǔ 清 qīng 明 míng 烟 yān 火 huǒ 新 xīn , , 更 gèng 因 yīn 水 shuǐ 月 yuè 见 jiàn 佳 jiā 辰 chén 。 。
梨 lí 花 huā 寒 hán 食 shí 飘 piāo 零 líng 雪 xuě , , 慈 cí 竹 zhú 慈 cí 篁 huáng 自 zì 在 zài 春 chūn 。 。
礼 lǐ 佛 fó 暗 àn 悲 bēi 头 tóu 上 shàng 发 fā , , 提 tí 壶 hú 还 hái 劝 quàn 冢 zhǒng 中 zhōng 人 rén 。 。
斋 zhāi 厨 chú 晨 chén 起 qǐ 炊 chuī 残 cán 黍 shǔ , , 手 shǒu 爇 ruò 名 míng 香 xiāng 为 wèi 老 lǎo 亲 qīn 。 。
清明直大士降辰。明代。彭孙贻。风雨清明烟火新,更因水月见佳辰。 梨花寒食飘零雪,慈竹慈篁自在春。 礼佛暗悲头上发,提壶还劝冢中人。 斋厨晨起炊残黍,手爇名香为老亲。