官 guān 梅 méi - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
? shě 舍 xún 寻 chūn 春 àn 黯 zì 自 lián 怜 shū , , 疏 fēn 芬 xiāng 相 duì 对 dú 独 xīn 欣 rán 然 。 。
高 gāo 斋 zhāi 香 xiāng 动 dòng 微 wēi 霜 shuāng 后 hòu , , 冰 bīng 署 shǔ 寒 hán 生 shēng 淡 dàn 月 yuè 天 tiān 。 。
清 qīng 节 jié 未 wèi 因 yīn 风 fēng 雪 xuě 苦 kǔ , , 孤 gū 踪 zōng 不 bù 为 wéi 艳 yàn 阳 yáng 鲜 xiān 。 。
水 shuǐ 曹 cáo 自 zì 昔 xī 多 duō 新 xīn 咏 yǒng , , 诗 shī 兴 xīng 宁 níng 教 jiào 让 ràng 往 wǎng 年 nián 。 。
官梅。明代。彭孙贻。?舍寻春黯自怜,疏芬相对独欣然。 高斋香动微霜后,冰署寒生淡月天。 清节未因风雪苦,孤踪不为艳阳鲜。 水曹自昔多新咏,诗兴宁教让往年。