秋 qiū 柳 liǔ 八 bā 首 shǒu 其 qí 八 bā - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
寒 hán 风 fēng 乍 zhà 冷 lěng 九 jiǔ 河 hé 滨 bīn , , 为 wèi 惜 xī 芳 fāng 条 tiáo 更 gèng 怆 chuàng 神 shén 。 。
少 shǎo 更 gèng 几 jǐ 何 hé 无 wú 奈 nài 老 lǎo , , 树 shù 犹 yóu 如 rú 此 cǐ 可 kě 堪 kān 人 rén 。 。
子 zi 山 shān 短 duǎn 赋 fù 空 kōng 哀 āi 怨 yuàn , , 洛 luò 下 xià 名 míng 妃 fēi 委 wěi 路 lù 尘 chén 。 。
寂 jì 寞 mò 永 yǒng 丰 fēng 坊 fāng 畔 pàn 立 lì , , 攀 pān 枝 zhī 能 néng 不 bù 重 zhòng 沾 zhān 巾 jīn 。 。
秋柳八首 其八。明代。彭孙贻。寒风乍冷九河滨,为惜芳条更怆神。 少更几何无奈老,树犹如此可堪人。 子山短赋空哀怨,洛下名妃委路尘。 寂寞永丰坊畔立,攀枝能不重沾巾。