送 sòng 春 chūn 得 dé 春 chūn 字 zì 其 qí 一 yī - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
名 míng 园 yuán 桃 táo 李 lǐ 总 zǒng 成 chéng 尘 chén , , 草 cǎo 色 sè 天 tiān 涯 yá 正 zhèng 满 mǎn 巾 jīn 。 。
万 wàn 点 diǎn 花 huā 飞 fēi 愁 chóu 独 dú 客 kè , , 百 bǎi 篇 piān 诗 shī 尽 jǐn 送 sòng 残 cán 春 chūn 。 。
博 bó 山 shān 垆 lú 鸭 yā 眠 mián 香 xiāng 令 lìng , , 剡 shàn 水 shuǐ 兰 lán 笺 jiān 写 xiě 洛 luò 神 shén 。 。
底 dǐ 是 shì 闲 xián 情 qíng 消 xiāo 不 bù 得 dé , , 江 jiāng 南 nán 晓 xiǎo 月 yuè 未 wèi 归 guī 人 rén 。 。
送春得春字 其一。明代。彭孙贻。名园桃李总成尘,草色天涯正满巾。 万点花飞愁独客,百篇诗尽送残春。 博山垆鸭眠香令,剡水兰笺写洛神。 底是闲情消不得,江南晓月未归人。