和 hé 王 wáng 法 fǎ 曹 cáo 阮 ruǎn 亭 tíng 秋 qiū 柳 liǔ 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
三 sān 眠 mián 三 sān 起 qǐ 总 zǒng 堪 kān 怜 lián , , 榆 yú 火 huǒ 梨 lí 花 huā 忆 yì 禁 jìn 烟 yān 。 。
荡 dàng 子 zǐ 中 zhōng 园 yuán 犹 yóu 郁 yù 郁 yù , , 怀 huái 人 rén 远 yuǎn 道 dào 更 gèng 绵 mián 绵 mián 。 。
最 zuì 怜 lián 踏 tà 臂 bì 深 shēn 宫 gōng 曲 qū , , 何 hé 似 sì 章 zhāng 台 tái 走 zǒu 马 mǎ 年 nián 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 留 liú 诗 shī 题 tí 旧 jiù 带 dài , , 花 huā 时 shí 重 zhòng 会 huì 洛 luò 城 chéng 边 biān 。 。
和王法曹阮亭秋柳四首 其四。明代。彭孙贻。三眠三起总堪怜,榆火梨花忆禁烟。 荡子中园犹郁郁,怀人远道更绵绵。 最怜踏臂深宫曲,何似章台走马年。 珍重留诗题旧带,花时重会洛城边。