兰 lán 花 huā 其 qí 一 yī - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
孤 gū 芳 fāng 清 qīng 韵 yùn 迥 jiǒng 难 nán 攀 pān , , 长 zhǎng 共 gòng 琴 qín 书 shū 静 jìng 掩 yǎn 关 guān 。 。
一 yī 日 rì 知 zhī 音 yīn 付 fù 流 liú 轸 zhěn , , 十 shí 年 nián 幽 yōu 梦 mèng 落 luò 空 kōng 山 shān 。 。
相 xiāng 亲 qīn 君 jūn 子 zǐ 成 chéng 同 tóng 调 diào , , 不 bú 见 jiàn 佳 jiā 人 rén 怅 chàng 别 bié 颜 yán 。 。
寂 jì 寂 jì 怀 huái 芬 fēn 虚 xū 自 zì 赏 shǎng , , 沅 yuán 湘 xiāng 千 qiān 里 lǐ 白 bái 云 yún 间 jiān 。 。
兰花 其一。明代。彭孙贻。孤芳清韵迥难攀,长共琴书静掩关。 一日知音付流轸,十年幽梦落空山。 相亲君子成同调,不见佳人怅别颜。 寂寂怀芬虚自赏,沅湘千里白云间。