真 zhēn 相 xiàng 寺 sì 登 dēng 大 dà 悲 bēi 阁 gé 唱 chàng 和 hè 诗 shī 遥 yáo 和 hé 黄 huáng 梅 méi 南 nán 和 hé 尚 shàng 范 fàn 隐 yǐn 君 jūn 文 wén 白 bái 其 qí 二 èr - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
物 wù 外 wài 寻 xún 初 chū 地 dì , , 能 néng 生 shēng 遗 yí 世 shì 心 xīn 。 。
松 sōng 梧 wú 青 qīng 未 wèi 已 yǐ , , 庭 tíng 院 yuàn 昼 zhòu 成 chéng 阴 yīn 。 。
鸟 niǎo 语 yǔ 参 cān 禅 chán 静 jìng , , 钟 zhōng 声 shēng 入 rù 定 dìng 深 shēn 。 。
此 cǐ 时 shí 谁 shuí 独 dú 契 qì , , 花 huā 落 luò 满 mǎn 风 fēng 林 lín 。 。
真相寺登大悲阁唱和诗遥和黄梅南和尚范隐君文白 其二。明代。彭孙贻。物外寻初地,能生遗世心。 松梧青未已,庭院昼成阴。 鸟语参禅静,钟声入定深。 此时谁独契,花落满风林。