蒜 suàn 山 shān 戏 xì 题 tí - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
拔 bá 薤 xiè 孤 gū 峰 fēng 起 qǐ , , 青 qīng 青 qīng 独 dú 自 zì 看 kàn 。 。
风 fēng 摇 yáo 鼋 yuán 穴 xué 动 dòng , , 僧 sēng 坐 zuò 鸟 niǎo 巢 cháo 安 ān 。 。
顽 wán 石 shí 无 wú 香 xiāng 草 cǎo , , 空 kōng 江 jiāng 静 jìng 藻 zǎo 盘 pán 。 。
含 hán 辛 xīn 游 yóu 子 zǐ 意 yì , , 一 yī 采 cǎi 韭 jiǔ 花 huā 寒 hán 。 。
蒜山戏题。明代。彭孙贻。拔薤孤峰起,青青独自看。 风摇鼋穴动,僧坐鸟巢安。 顽石无香草,空江静藻盘。 含辛游子意,一采韭花寒。