次 cì 秋 qiū 字 zì - - 温 wēn 纯 chún
疮 chuāng 痍 yí 入 rù 梦 mèng 起 qǐ 边 biān 愁 chóu , , 又 yòu 值 zhí 萧 xiāo 萧 xiāo 落 luò 木 mù 稠 chóu 。 。
何 hé 处 chǔ 征 zhēng 人 rén 惊 jīng 雁 yàn 影 yǐng , , 谁 shuí 家 jiā 织 zhī 妇 fù 望 wàng 刀 dāo 头 tóu 。 。
杯 bēi 停 tíng 河 hé 朔 shuò 忧 yōu 时 shí 日 rì , , 月 yuè 照 zhào 关 guān 山 shān 出 chū 戍 shù 秋 qiū 。 。
为 wèi 语 yǔ 请 qǐng 缨 yīng 年 nián 少 shào 者 zhě , , 风 fēng 尘 chén 海 hǎi 上 shàng 未 wèi 曾 zēng 休 xiū 。 。
次秋字。明代。温纯。疮痍入梦起边愁,又值萧萧落木稠。 何处征人惊雁影,谁家织妇望刀头。 杯停河朔忧时日,月照关山出戍秋。 为语请缨年少者,风尘海上未曾休。