春 chūn 日 rì 詹 zhān 直 zhí 指 zhǐ 招 zhāo 饮 yǐn 胡 hú 太 tài 守 shǒu 园 yuán - - 温 wēn 纯 chún
亭 tíng 榭 xiè 倚 yǐ 危 wēi 岑 cén , , 登 dēng 临 lín 惬 qiè 赏 shǎng 心 xīn 。 。
山 shān 疑 yí 浮 fú 海 hǎi 市 shì , , 人 rén 似 shì 到 dào 云 yún 林 lín 。 。
花 huā 气 qì 扑 pū 帘 lián 入 rù , , 歌 gē 声 shēng 杂 zá 鸟 niǎo 吟 yín 。 。
相 xiāng 看 kàn 春 chūn 意 yì 足 zú , , 底 dǐ 用 yòng 出 chū 郊 jiāo 寻 xún 。 。
春日詹直指招饮胡太守园。明代。温纯。亭榭倚危岑,登临惬赏心。 山疑浮海市,人似到云林。 花气扑帘入,歌声杂鸟吟。 相看春意足,底用出郊寻。