登 dēng 太 tài 岳 yuè - - 温 wēn 纯 chún
高 gāo 薄 báo 层 céng 霄 xiāo 礼 lǐ 上 shàng 玄 xuán , , 徘 pái 徊 huái 回 huí 首 shǒu 笑 xiào 尘 chén 缘 yuán 。 。
烟 yān 生 shēng 万 wàn 壑 hè 疑 yí 无 wú 地 dì , , 云 yún 散 sàn 孤 gū 峰 fēng 忽 hū 有 yǒu 天 tiān 。 。
虎 hǔ 豹 bào 关 guān 开 kāi 风 fēng 送 sòng 入 rù , , 丹 dān 铅 qiān 灶 zào 冷 lěng 火 huǒ 迷 mí 传 chuán 。 。
榔 láng 梅 méi 似 shì 是 shì 真 zhēn 消 xiāo 息 xī , , 独 dú 立 lì 苍 cāng 茫 máng 思 sī 渺 miǎo 然 rán 。 。
登太岳。明代。温纯。高薄层霄礼上玄,徘徊回首笑尘缘。 烟生万壑疑无地,云散孤峰忽有天。 虎豹关开风送入,丹铅灶冷火迷传。 榔梅似是真消息,独立苍茫思渺然。