潘 pān 黄 huáng 门 mén 海 hǎi 珠 zhū 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 湛 zhàn 若 ruò 水 shuǐ
孤 gū 根 gēn 分 fēn 穗 suì 石 shí , , 树 shù 影 yǐng 带 dài 城 chéng 堤 dī 。 。
泛 fàn 泛 fàn 星 xīng 槎 chá 外 wài , , 荒 huāng 荒 huāng 日 rì 驭 yù 西 xī 。 。
两 liǎng 崖 yá 烟 yān 火 huǒ 断 duàn , , 一 yī 啸 xiào 海 hǎi 云 yún 迷 mí 。 。
便 biàn 欲 yù 依 yī 僧 sēng 寺 sì , , 终 zhōng 同 tóng 一 yī 鹤 hè 栖 qī 。 。
潘黄门海珠诗次韵。明代。湛若水。孤根分穗石,树影带城堤。 泛泛星槎外,荒荒日驭西。 两崖烟火断,一啸海云迷。 便欲依僧寺,终同一鹤栖。