贞 zhēn 阳 yáng 吟 yín - - 湛 zhàn 若 ruò 水 shuǐ
浈 zhēn 阳 yáng 汇 huì 清 qīng 深 shēn , , 两 liǎng 岸 àn 山 shān 千 qiān 寻 xún 。 。
倒 dào 景 jǐng 覆 fù 东 dōng 壑 hè , , 返 fǎn 照 zhào 他 tā 山 shān 林 lín 。 。
野 yě 筱 xiǎo 摇 yáo 壁 bì 动 dòng , , 山 shān 芭 bā 弄 nòng 风 fēng 吟 yín 。 。
悄 qiǎo 然 rán 兴 xìng 我 wǒ 思 sī , , 愧 kuì 负 fù 泉 quán 石 shí 心 xīn 。 。
南 nán 冈 gāng 挂 guà 鹿 lù 冠 guān , , 长 cháng 流 liú 濯 zhuó 尘 chén 襟 jīn 。 。
贞阳吟。明代。湛若水。浈阳汇清深,两岸山千寻。 倒景覆东壑,返照他山林。 野筱摇壁动,山芭弄风吟。 悄然兴我思,愧负泉石心。 南冈挂鹿冠,长流濯尘襟。