寄 jì 嵩 sōng 明 míng 倅 cuì 嵩 sōng 明 míng 倅 cuì 祖 zǔ 原 yuán 善 shàn 予 yǔ 乡 xiāng 人 rén 也 yě 予 yǔ 卧 wò 病 bìng 昆 kūn 阳 yáng 原 yuán 善 shàn 以 yǐ 公 gōng 事 shì 来 lái 日 rì 相 xiāng 过 guò 旅 lǚ 次 cì 意 yì 甚 shén 恳 kěn 别 bié 后 hòu 寄 jì 此 cǐ 以 yǐ 写 xiě 予 yǔ 怀 huái 其 qí 二 èr - - 程 chéng 本 běn 立 lì
天 tiān 涯 yá 相 xiāng 见 jiàn 故 gù 乡 xiāng 人 rén , , 一 yī 话 huà 江 jiāng 南 nán 一 yī 怆 chuàng 神 shén 。 。
那 nà 复 fù 锦 jǐn 鸳 yuān 湖 hú 上 shàng 醉 zuì , , 画 huà 船 chuán 箫 xiāo 鼓 gǔ 闹 nào 青 qīng 春 chūn 。 。
寄嵩明倅嵩明倅祖原善予乡人也予卧病昆阳原善以公事来日相过旅次意甚恳别后寄此以写予怀 其二。明代。程本立。天涯相见故乡人,一话江南一怆神。 那复锦鸳湖上醉,画船箫鼓闹青春。