松 sōng 萝 luó 山 shān - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
双 shuāng 峡 xiá 中 zhōng 分 fēn 一 yī 径 jìng 通 tōng , , 宝 bǎo 坊 fāng 遥 yáo 隔 gé 片 piàn 云 yún 东 dōng 。 。
四 sì 时 shí 山 shān 色 sè 涵 hán 空 kōng 翠 cuì , , 万 wàn 折 zhé 泉 quán 声 shēng 泻 xiè 断 duàn 虹 hóng 。 。
清 qīng 爱 ài 竹 zhú 孙 sūn 穿 chuān 冻 dòng 雪 xuě , , 静 jìng 闻 wén 松 sōng 子 zǐ 落 luò 香 xiāng 风 fēng 。 。
登 dēng 高 gāo 两 liǎng 屐 jī 吾 wú 方 fāng 健 jiàn , , 携 xié 手 shǒu 无 wú 因 yīn 得 dé 赞 zàn 公 gōng 。 。
松萝山。明代。程敏政。双峡中分一径通,宝坊遥隔片云东。 四时山色涵空翠,万折泉声泻断虹。 清爱竹孙穿冻雪,静闻松子落香风。 登高两屐吾方健,携手无因得赞公。