吴 wú 人 rén 张 zhāng 祚 zuò 母 mǔ 王 wáng 节 jié 妇 fù - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
三 sān 十 shí 年 nián 来 lái 妇 fù 节 jié 完 wán , , 玉 yù 壶 hú 清 qīng 冷 lěng 逼 bī 人 rén 寒 hán 。 。
松 sōng 筠 yún 自 zì 保 bǎo 知 zhī 心 xīn 久 jiǔ , , 桃 táo 李 lǐ 空 kōng 惊 jīng 入 rù 社 shè 难 nán 。 。
化 huà 及 jí 乡 xiāng 闾 lǘ 堪 kān 树 shù 表 biǎo , , 教 jiào 成 chéng 儿 ér 子 zi 解 jiě 承 chéng 欢 huān 。 。
凭 píng 谁 shuí 更 gèng 续 xù 离 lí 鸾 luán 操 cāo , , 为 wèi 谱 pǔ 琴 qín 声 shēng 膝 xī 下 xià 弹 dàn 。 。
吴人张祚母王节妇。明代。程敏政。三十年来妇节完,玉壶清冷逼人寒。 松筠自保知心久,桃李空惊入社难。 化及乡闾堪树表,教成儿子解承欢。 凭谁更续离鸾操,为谱琴声膝下弹。