寄 jì 休 xiū 宁 níng 程 chéng 上 shàng 舍 shě 用 yòng 显 xiǎn - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
当 dāng 时 shí 名 míng 字 zì 到 dào 成 chéng 均 jūn , , 便 biàn 脱 tuō 儒 rú 冠 guān 荷 hé 宠 chǒng 新 xīn 。 。
喜 xǐ 向 xiàng 家 jiā 山 shān 开 kāi 白 bái 社 shè , , 懒 lǎn 随 suí 年 nián 少 shào 踏 tà 红 hóng 尘 chén 。 。
涧 jiàn 松 sōng 有 yǒu 节 jié 真 zhēn 宜 yí 晚 wǎn , , 庭 tíng 草 cǎo 无 wú 心 xīn 亦 yì 自 zì 春 chūn 。 。
好 hǎo 景 jǐng 念 niàn 君 jūn 行 xíng 乐 lè 处 chù , , 天 tiān 涯 yá 多 duō 少 shǎo 宦 huàn 游 yóu 身 shēn 。 。
寄休宁程上舍用显。明代。程敏政。当时名字到成均,便脱儒冠荷宠新。 喜向家山开白社,懒随年少踏红尘。 涧松有节真宜晚,庭草无心亦自春。 好景念君行乐处,天涯多少宦游身。