饮 yǐn 黄 huáng 司 sī 训 xùn 家 jiā 限 xiàn 韵 yùn - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
停 tíng 云 yún 常 cháng 系 xì 故 gù 人 rén 思 sī , , 今 jīn 日 rì 重 chóng 逢 féng 恨 hèn 较 jiào 迟 chí 。 。
谈 tán 笑 xiào 便 biàn 应 yīng 忘 wàng 尔 ěr 汝 rǔ , , 年 nián 华 huá 何 hé 必 bì 问 wèn 干 gān 支 zhī 。 。
来 lái 当 dāng 僧 sēng 舍 shè 钟 zhōng 残 cán 后 hòu , , 去 qù 及 jí 山 shān 城 chéng 漏 lòu 尽 jìn 时 shí 。 。
细 xì 雨 yǔ 青 qīng 灯 dēng 黉 hóng 舍 shè 酒 jiǔ , , 眼 yǎn 中 zhōng 无 wú 限 xiàn 画 huà 中 zhōng 诗 shī 。 。
饮黄司训家限韵。明代。程敏政。停云常系故人思,今日重逢恨较迟。 谈笑便应忘尔汝,年华何必问干支。 来当僧舍钟残后,去及山城漏尽时。 细雨青灯黉舍酒,眼中无限画中诗。