半 bàn 闲 xián 为 wèi 武 wǔ 进 jìn 周 zhōu 处 chǔ 士 shì 彦 yàn 常 cháng 赋 fù - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
终 zhōng 身 shēn 营 yíng 营 yíng 笑 xiào 俗 sú 缘 yuán , , 平 píng 分 fēn 风 fēng 月 yuè 到 dào 华 huá 颠 diān 。 。
红 hóng 尘 chén 未 wèi 动 dòng 朝 cháo 观 guān 槿 jǐn , , 白 bái 日 rì 虽 suī 忙 máng 夜 yè 听 tīng 泉 quán 。 。
林 lín 下 xià 赏 shǎng 心 xīn 能 néng 自 zì 足 zú , , 人 rén 间 jiān 清 qīng 福 fú 许 xǔ 谁 shuí 专 zhuān 。 。
克 kè 家 jiā 有 yǒu 子 zi 君 jūn 无 wú 恙 yàng , , 全 quán 乐 lè 还 hái 应 yīng 享 xiǎng 暮 mù 年 nián 。 。
半闲为武进周处士彦常赋。明代。程敏政。终身营营笑俗缘,平分风月到华颠。 红尘未动朝观槿,白日虽忙夜听泉。 林下赏心能自足,人间清福许谁专。 克家有子君无恙,全乐还应享暮年。