秋 qiū 林 lín 书 shū 屋 wū 为 wèi 汪 wāng 尚 shàng 文 wén 赋 fù - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
四 sì 时 shí 佳 jiā 致 zhì 拥 yōng 山 shān 房 fáng , , 却 què 到 dào 西 xī 风 fēng 趣 qù 更 gèng 长 zhǎng 。 。
日 rì 谢 xiè 故 gù 人 rén 来 lái 旧 jiù 雨 yǔ , , 夜 yè 便 biàn 灯 dēng 火 huǒ 入 rù 新 xīn 凉 liáng 。 。
丹 dān 枫 fēng 炫 xuàn 彩 cǎi 摇 yáo 书 shū 几 jǐ , , 金 jīn 桂 guì 飘 piāo 香 xiāng 点 diǎn 笔 bǐ 床 chuáng 。 。
有 yǒu 待 dài 石 shí 林 lín 霜 shuāng 气 qì 肃 sù , , 听 tīng 君 jūn 瑶 yáo 瑟 sè 鼓 gǔ 清 qīng 商 shāng 。 。
秋林书屋为汪尚文赋。明代。程敏政。四时佳致拥山房,却到西风趣更长。 日谢故人来旧雨,夜便灯火入新凉。 丹枫炫彩摇书几,金桂飘香点笔床。 有待石林霜气肃,听君瑶瑟鼓清商。