分 fēn 得 de 洁 jié 蔬 shū 供 gōng 膳 shàn 为 wèi 黄 huáng 岩 yán 谢 xiè 良 liáng 温 wēn 孝 xiào 子 zǐ 赋 fù - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
采 cǎi 采 cǎi 园 yuán 蔬 shū 翠 cuì 堪 kān 把 bǎ , , 粪 fèn 不 bù 污 wū 茎 jīng 水 shuǐ 清 qīng 洒 sǎ 。 。 晨 chén 炊 chuī 又 yòu 过 guò 午 wǔ 炊 chuī 来 lái , , 长 cháng 跪 guì 奉 fèng 盘 pán 供 gōng 膝 xī 下 xià 。 。
于 yú 乎 hū 奉 fèng 亲 qīn 易 yì , , 说 shuō 亲 qīn 难 nán 。 。 爱 ài 儿 ér 不 bù 脱 tuō 儒 rú 生 shēng 酸 suān , , 藜 lí 藿 huò 到 dào 口 kǒu 皆 jiē 成 chéng 欢 huān 。 。
分得洁蔬供膳为黄岩谢良温孝子赋。明代。程敏政。采采园蔬翠堪把,粪不污茎水清洒。晨炊又过午炊来,长跪奉盘供膝下。 于乎奉亲易,说亲难。爱儿不脱儒生酸,藜藿到口皆成欢。