时 shí 命 mìng - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
少 shào 小 xiǎo 曾 céng 嗟 jiē 时 shí 命 mìng 违 wéi , , 不 bù 才 cái 敢 gǎn 齿 chǐ 宦 huàn 情 qíng 微 wēi 。 。
半 bàn 生 shēng 空 kōng 长 zhǎng 蓬 péng 三 sān 径 jìng , , 几 jǐ 死 sǐ 真 zhēn 成 chéng 樗 chū 十 shí 围 wéi 。 。
马 mǎ 骨 gǔ 岂 qǐ 须 xū 酬 chóu 美 měi 价 jià , , 虎 hǔ 头 tóu 终 zhōng 亦 yì 悔 huǐ 雄 xióng 飞 fēi 。 。
残 cán 年 nián 莫 mò 计 jì 无 wú 归 guī 着 zhuó , , 处 chù 处 chù 春 chūn 山 shān 满 mǎn 蕨 jué 薇 wēi 。 。
时命。明代。程嘉燧。少小曾嗟时命违,不才敢齿宦情微。 半生空长蓬三径,几死真成樗十围。 马骨岂须酬美价,虎头终亦悔雄飞。 残年莫计无归着,处处春山满蕨薇。