次 cì 前 qián 韵 yùn 简 jiǎn 衡 héng 阳 yáng 王 wáng 俊 jùn 华 huá 广 guǎng 文 wén 一 yī 首 shǒu - - 童 tóng 冀 jì
八 bā 咏 yǒng 楼 lóu 前 qián 婺 wù 女 nǚ 城 chéng , , 一 yī 年 nián 不 bù 听 tīng 早 zǎo 莺 yīng 声 shēng 。 。
登 dēng 楼 lóu 误 wù 喜 xǐ 青 qīng 山 shān 在 zài , , 览 lǎn 镜 jìng 羞 xiū 添 tiān 白 bái 发 fà 明 míng 。 。
故 gù 国 guó 春 chūn 风 fēng 频 pín 入 rù 梦 mèng , , 异 yì 乡 xiāng 啼 tí 鸟 niǎo 最 zuì 关 guān 情 qíng 。 。
愁 chóu 来 lái 更 gèng 忆 yì 王 wáng 文 wén 学 xué , , 何 hé 日 rì 东 dōng 归 guī 共 gòng 结 jié 盟 méng 。 。
次前韵简衡阳王俊华广文一首。明代。童冀。八咏楼前婺女城,一年不听早莺声。 登楼误喜青山在,览镜羞添白发明。 故国春风频入梦,异乡啼鸟最关情。 愁来更忆王文学,何日东归共结盟。