胡 hú 鼎 dǐng 文 wén 草 cǎo 堂 táng - - 董 dǒng 纪 jì
别 bié 驾 jià 山 shān 居 jū 草 cǎo 作 zuò 堂 táng , , 胜 shèng 如 rú 工 gōng 部 bù 百 bǎi 花 huā 庄 zhuāng 。 。
鹤 hè 雏 chú 转 zhuǎn 顶 dǐng 丹 dān 砂 shā 渥 wò , , 松 sōng 木 mù 凝 níng 脂 zhī 琥 hǔ 珀 pò 香 xiāng 。 。
月 yuè 下 xià 敲 qiāo 门 mén 僧 sēng 问 wèn 字 zì , , 雪 xuě 中 zhōng 扫 sǎo 径 jìng 客 kè 携 xié 浆 jiāng 。 。
林 lín 泉 quán 足 zú 可 kě 容 róng 真 zhēn 隐 yǐn , , 只 zhǐ 恐 kǒng 声 shēng 名 míng 自 zì 播 bō 扬 yáng 。 。
胡鼎文草堂。明代。董纪。别驾山居草作堂,胜如工部百花庄。 鹤雏转顶丹砂渥,松木凝脂琥珀香。 月下敲门僧问字,雪中扫径客携浆。 林泉足可容真隐,只恐声名自播扬。