宫 gōng 花 huā 溪 xī 道 dào 中 zhōng 作 zuò - - 冯 féng 元 yuán 基 jī
山 shān 北 běi 山 shān 南 nán 路 lù 正 zhèng 长 cháng , , 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 送 sòng 野 yě 花 huā 香 xiāng 。 。
数 shù 声 shēng 啼 tí 鸟 niǎo 知 zhī 春 chūn 雨 yǔ , , 一 yí 路 lù 归 guī 人 rén 背 bèi 夕 xī 阳 yáng 。 。
溪 xī 水 shuǐ 长 cháng 年 nián 流 liú 不 bù 尽 jìn , , 岭 lǐng 云 yún 终 zhōng 日 rì 变 biàn 无 wú 常 cháng 。 。
身 shēn 逢 féng 胜 shèng 迹 jī 应 yīng 难 nán 遍 biàn , , 游 yóu 思 sī 萧 xiāo 条 tiáo 转 zhuǎn 易 yì 伤 shāng 。 。
宫花溪道中作。明代。冯元基。山北山南路正长,东风吹送野花香。 数声啼鸟知春雨,一路归人背夕阳。 溪水长年流不尽,岭云终日变无常。 身逢胜迹应难遍,游思萧条转易伤。