自 zì 信 xìn 丰 fēng 往 wǎng 龙 lóng 南 nán 过 guò 竹 zhú 高 gāo 岭 lǐng 作 zuò - - 黄 huáng 仲 zhòng 昭 zhāo
登 dēng 登 dēng 已 yǐ 度 dù 几 jǐ 嶙 lín 嶒 céng , , 鸟 niǎo 道 dào 萦 yíng 回 huí 尚 shàng 未 wèi 平 píng 。 。
宪 xiàn 节 jié 双 shuāng 穿 chuān 青 qīng 霭 ǎi 去 qù , , 轺 yáo 车 chē 多 duō 傍 bàng 白 bái 云 yún 行 xíng 。 。
山 shān 如 rú 盔 kuī 甲 jiǎ 偶 ǒu 然 rán 事 shì , , 民 mín 习 xí 干 gān 戈 gē 遂 suì 得 dé 名 míng 。 。
司 sī 牧 mù 倘 tǎng 能 néng 兴 xìng 道 dào 化 huà , , 贪 tān 泉 quán 宁 níng 浼 měi 隐 yǐn 之 zhī 清 qīng 。 。
自信丰往龙南过竹高岭作。明代。黄仲昭。登登已度几嶙嶒,鸟道萦回尚未平。 宪节双穿青霭去,轺车多傍白云行。 山如盔甲偶然事,民习干戈遂得名。 司牧倘能兴道化,贪泉宁浼隐之清。