旅 lǚ 赠 zèng 王 wáng 宗 zōng 善 shàn - - 虞 yú 堪 kān
江 jiāng 湖 hú 独 dú 客 kè 转 zhuǎn 飘 piāo 蓬 péng , , 一 yī 雨 yǔ 愁 chóu 兼 jiān 半 bàn 月 yuè 风 fēng 。 。
正 zhèng 哭 kū 穷 qióng 途 tú 如 rú 阮 ruǎn 籍 jí , , 忽 hū 逢 féng 佳 jiā 士 shì 即 jí 王 wáng 戎 róng 。 。
故 gù 园 yuán 春 chūn 去 qù 无 wú 多 duō 燕 yàn , , 此 cǐ 日 rì 南 nán 飞 fēi 几 jǐ 个 gè 鸿 hóng 。 。
甚 shén 喜 xǐ 得 de 君 jūn 相 xiāng 慰 wèi 藉 jiè , , 深 shēn 惭 cán 花 huā 落 luò 酒 jiǔ 樽 zūn 空 kōng 。 。
旅赠王宗善。明代。虞堪。江湖独客转飘蓬,一雨愁兼半月风。 正哭穷途如阮籍,忽逢佳士即王戎。 故园春去无多燕,此日南飞几个鸿。 甚喜得君相慰藉,深惭花落酒樽空。