白 bái 云 yún 为 wéi 闲 xián 上 shàng 人 rén 赋 fù 用 yòng 郑 zhèng 子 zi 封 fēng 先 xiān 生 shēng 韵 yùn - - 虞 yú 堪 kān
一 yī 片 piàn 复 fù 一 yī 片 piàn , , 应 yīng 无 wú 去 qù 住 zhù 踪 zōng 。 。
悠 yōu 扬 yáng 轻 qīng 似 shì 羽 yǔ , , 变 biàn 幻 huàn 倏 shū 犹 yóu 龙 lóng 。 。
宝 bǎo 月 yuè 同 tóng 瞻 zhān 海 hǎi , , 青 qīng 莲 lián 别 bié 见 jiàn 峰 fēng 。 。
若 ruò 招 zhāo 岩 yán 畔 pàn 宿 sù , , 飞 fēi 散 sàn 下 xià 堂 táng 钟 zhōng 。 。
白云为闲上人赋用郑子封先生韵。明代。虞堪。一片复一片,应无去住踪。 悠扬轻似羽,变幻倏犹龙。 宝月同瞻海,青莲别见峰。 若招岩畔宿,飞散下堂钟。