厓 yá 门 mén 夜 yè 泊 pō - - 黄 huáng 光 guāng 宗 zōng
海 hǎi 门 mén 潮 cháo 落 luò 野 yě 烟 yān 深 shēn , , 日 rì 暮 mù 舟 zhōu 维 wéi 古 gǔ 木 mù 林 lín 。 。
碣 jié 断 duàn 孤 gū 陵 líng 人 rén 已 yǐ 远 yuǎn , , 花 huā 残 cán 荒 huāng 殿 diàn 客 kè 初 chū 寻 xún 。 。
凄 qī 声 shēng 是 shì 处 chù 传 chuán 宵 xiāo 柝 tuò , , 怨 yuàn 杵 chǔ 谁 shuí 家 jiā 捣 dǎo 暮 mù 砧 zhēn 。 。
十 shí 载 zài 飘 piāo 零 líng 今 jīn 泊 pō 此 cǐ , , 不 bù 禁 jīn 怀 huái 古 gǔ 动 dòng 悲 bēi 吟 yín 。 。
厓门夜泊。明代。黄光宗。海门潮落野烟深,日暮舟维古木林。 碣断孤陵人已远,花残荒殿客初寻。 凄声是处传宵柝,怨杵谁家捣暮砧。 十载飘零今泊此,不禁怀古动悲吟。