登 dēng 道 dào 场 chǎng 山 shān - - 黄 huáng 衷 zhōng
木 mù 杪 miǎo 垂 chuí 虹 hóng 石 shí 径 jìng 横 héng , , 葱 cōng 青 qīng 隐 yǐn 约 yuē 见 jiàn 飞 fēi 甍 méng 。 。
苍 cāng 烟 yān 近 jìn 带 dài 罗 luó 山 shān 秀 xiù , , 紫 zǐ 气 qì 遥 yáo 含 hán 震 zhèn 泽 zé 晴 qíng 。 。
何 hé 代 dài 高 gāo 禅 chán 闻 wén 伏 fú 虎 hǔ , , 有 yǒu 时 shí 清 qīng 梵 fàn 接 jiē 啼 tí 莺 yīng 。 。
暂 zàn 来 lái 不 bù 为 wéi 乘 chéng 幽 yōu 兴 xìng , , 道 dào 是 shì 春 chūn 畬 shē 蚤 zǎo 已 yǐ 耕 gēng 。 。
登道场山。明代。黄衷。木杪垂虹石径横,葱青隐约见飞甍。 苍烟近带罗山秀,紫气遥含震泽晴。 何代高禅闻伏虎,有时清梵接啼莺。 暂来不为乘幽兴,道是春畬蚤已耕。