鸲 qú 鹄 gǔ - - 黄 huáng 衷 zhōng
两 liǎng 两 liǎng 低 dī 飞 fēi 趁 chèn 曙 shǔ 晴 qíng , , 闲 xián 庭 tíng 娇 jiāo 唤 huàn 竹 zhú 风 fēng 轻 qīng 。 。
祇 qí 应 yīng 惯 guàn 见 jiàn 司 sī 空 kōng 客 kè , , 解 jiě 语 yǔ 琵 pí 琶 pá 别 bié 调 diào 声 shēng 。 。
鸲鹄。明代。黄衷。两两低飞趁曙晴,闲庭娇唤竹风轻。 祇应惯见司空客,解语琵琶别调声。